Kể chuyện làm dược sĩ ở bệnh viện tư,
Hồi đó mới ra trường được 1 năm, chân ướt chân ráo, cũng chưa có kinh nghiệm gì gọi là dày dặn, chỉ được cái chăm chỉ, thấy việc gì cũng lao vào ráng làm hết sức hết mình.
Hồi đó mới ra trường được 1 năm, chân ướt chân ráo, cũng chưa có kinh nghiệm gì gọi là dày dặn, chỉ được cái chăm chỉ, thấy việc gì cũng lao vào ráng làm hết sức hết mình.
Buổi đầu tiên được chị nhân sự dẫn đi nhận áo blouse và giới thiệu một vòng bệnh viện, mình còn nhớ 9 tầng nổi và 1 tầng hầm. Áo blouse rất dày dặn, bệnh viện lớn, sạch sẽ sang trọng, vừa đi coi vừa thầm nghĩ đời đi làm của mình chuyển sang trang mới.
Về khoa Dược thì cái đầu tiên bị ngợp là quy trình quy định của bệnh viện. Vì được tổ chức theo hệ thống chuỗi bệnh viện cả nước, nên cần quy chuẩn cho mọi công việc trong khoa. Ví dụ như quy trình kiểm kê, hủy thuốc, bán thuốc, mua thuốc, lưu hồ sơ tài liệu, quy định đi trình ký mà cũng có nữa..., nói chung là nhiều. Mình chỉ kịp đọc những nội dung căn bản nhất về hoạt động khoa, liên quan trực tiếp đến vị trí mình làm là Nghiệp vụ Dược, vậy mà còn thấy ngất ngây, phải tới 6 tháng sau mới gọi là tạm ổn ổn.
Ngoài học quy trình quy định, thì phải học thêm đủ kiểu phần mềm sử dụng trong bệnh viện. Tại vì để quản lý xuất nhập ở kho, không thể nào mà ngồi quản lý thủ công bằng sổ sách, thời nay 4.0 cái gì cũng phải lưu dữ liệu data từ phần mềm. Tưởng là đơn giản nhưng mình thấy cũng phức tạp vì nhiều bước, lại phân ra nhiều trường hợp khác nhau. Nhưng phải công nhận học đến đâu thì đầu óc mình như được mở mang và đẩy nhanh kỹ năng học tập lên một tầm cao mới vậy.
Làm lâu thì dần mọi thứ cũng quen, kể cả sự tất bật mỗi ngày, nhưng về mặt cảm giác, mình vẫn chưa quen và làm chủ được. Mỗi ngày đến khoa là tự động căng thẳng để sẵn sàng ứng biến với mọi trường hợp đột xuất có thể xảy ra.
Làm việc ở đây cũng có nhiều bài học mình nghiệm được như thế này:
1/ Phải biết quản lý sự căng thẳng
Công việc thì đúng là cần phải tập trung cao độ để giải quyết vấn đề. Nhưng thực ra mà nói không phải vấn đề nào cũng cấp bách và quan trọng tại thời điểm đó. Vậy mà mình đã căng thẳng trong tất cả mọi tình huống, từ to đến nhỏ, từ chuyện xa đến chuyện gần, làm năng lượng đi làm mỗi ngày thường bị phung phí.
Quản lý sự căng thẳng là tỉnh táo trước mọi chuyện xảy ra, bình tĩnh xem xét khi một đống vấn đề xuất hiện cùng một lúc, thì phải xem cái nào giải quyết trước, cái nào để sau.
Còn nếu không, sẽ trở về nhà với một tâm hồn mệt nhoài, mỗi ngày đi làm đều là một ngày mệt nhoài vì năng lượng bị rút cạn hết. Hãy bảo vệ bình năng lượng của mình một cách tỉnh táo, cẩn thận và nâng niu.
2/ Vượt qua áp lực
Mình không dùng từ "chịu áp lực", vì cảm giác bị động, không làm chủ được tình hình. "Vượt qua áp lực" là khi tự nhìn nhận được những áp lực này là do hoàn cảnh khách quan hay tự chính bản thân đang quan trọng hóa vấn đề để tìm cách xử lý cho phù hợp.
Đừng để góc nhìn của chính bản thân tự dọa bản thân, cũng đừng để hoàn cảnh nhấn chìm mình.
Bình tĩnh tìm cách, bình tĩnh đi tới.
3/ Học tập và học tập liên tục
Đọc văn bản, quan sát mọi người làm, đọc quy trình, quy định, tìm văn bản pháp luật liên quan coi cho kỹ, tìm những biểu mẫu mà người đi trước từng làm, hỏi xung quanh xem có ai đã từng biết cái này không để tham khảo...
Học tập ở đây không chỉ ở trên sách vở, mà còn là ở từng người mình gặp, và cả ở sự chủ động quan sát của bản thân nữa.
Vào khoa Dược, mỗi hoạt động đều được quản lý bởi Luật, Nghị định, Thông tư, phải làm cho đúng. Bản thân mà nắm kỹ luật, quy định rồi thì tới đâu cũng tự tin, bớt lớ ngớ.
Nói chung, kiến thức giúp chúng ta vững vàng và tiếp thêm động lực đối đầu với sóng gió các bạn ạ.
Hồi mới vào mình có biết gì nhiều đâu, cũng không biết hỏi ai vì vị trí Nghiệp vụ Dược của mình chỉ có mỗi bản thân mình đảm nhận. Mà khổ nỗi đâu có ai chờ mình đủ kiến thức mới giao việc cho làm, nhiều lúc học tập qua cả những lần sai lầm, những lần nhận biên bản phạt nữa. Mình đã ước giá lúc đó có ai đi trước hướng dẫn chỉ điểm cho, ước mình có thể chuẩn bị được nhiều hơn từ những năm tháng còn đi học.
Đi làm ở bệnh viện, câu chuyện không chỉ dừng lại ở bước phỏng vấn đầu vào, được nhận là xong. Mà chuyện dài kỳ hơn nằm ở cách chúng ta phấn đấu làm việc, ở lại và phát triển. Mà để có thể ở lại và phát triển dài lâu, mình nghĩ phải xác định cần sự cố gắng, chăm chỉ, linh hoạt, kiên trì và học tập không ngừng, tự học và tìm người để học. Không chỉ Dược đâu, có lẽ ngành nghề nào cũng vậy.
Thị trường ngày càng khắt khe hơn. Chuẩn bị tinh thần và cố gắng sớm hơn, đừng để nước đến chân mới nhảy!